Chào cả nhà mình là Bốn Mắt. Đây là bộ phim được đề cử giải Oscar,. được quay ở Việt Nam những năm 1990, dựa theo cuốn tiểu thuyết nổi tiếng,. về chuyện tình có thật, của nữ nhà văn Pháp, Margueritte Duras,. “Tình yêu không phân biệt chủng tộc, không p
Chào cả nhà mình là Bốn Mắt. Đây là bộ phim được đề cử giải Oscar,. được quay ở Việt Nam những năm 1990, dựa theo cuốn tiểu thuyết nổi tiếng,. về chuyện tình có thật, của nữ nhà văn Pháp, Margueritte Duras,. “Tình yêu không phân biệt chủng tộc, không phân biệt tuổi tác, không phân biệt quốc tịch”. câu nói này ko hề đúng, trong thời kì phong kiến, thuộc địa.. Gần những năm cuối đời, khi nữ nhà văn Duras biết tin,. tình đầu người Việt gốc Hoa qua đời, nước mắt bà vẫn tuôn rơi,. bà lại nhớ về, người tình người Hoa, tình đầu mà bà không bao giờ quên,. mối tình xảy ra cuối những năm 1929 ở Nam Kì, Đông Dương, thuộc địa của Pháp,. thiếu nữ người Pháp đứng trên phà, thả hồn vào dòng sông Tiền,. khuôn mặt của cô gái 16 tuổi thanh thoát, mạnh mẽ,. cha cô qua đời sau, khi gia đình phá sản ,. để lại người anh trai bạo lực, nghiện ngập, người em trai yếu đuối, nhu nhược,.
Người mẹ bất công, bao che anh trai,. may mắn duy nhất, họ là người da trắng,. cô gái vẫn có thể đi học ở trường công giáo nội trú trên Sài Gòn,. trong một lần tình cờ, khi đang trên phà qua sông trở lại trường học,. cô gái Pháp nghèo mặc chiếc váy cũ kĩ, đi đôi giày khiêu vũ sờn rách,. đôi môi bôi son vụng về, dựa vào lan can,. dáng người dong dỏng, suy tư, thu hút sự chú ý của chàng trai người Hoa phong lưu,. trên chiếc xe Limousine sang trọng,. chàng lại gần, mở hộp thuốc lá mời nàng, bàn tay run rẩy hồi hộp,. ở nơi thuộc địa này, chàng chưa bao giờ bắt gặp một cô gái Pháp đội mũ phớt nam,. lời làm quen tràn đầy khao khát, từ chàng công tử phong lưu. làm cho nàng cảm thấy tò mò thích thú,. gia đình chàng ở trong ngôi nhà màu xanh nổi bật ở Sa Đéc,. là gia đình nổi tiếng giàu có,. chàng mở lời đưa nàng quá giang lên Sài Gòn,.
2 người cùng ngồi trong chiếc xe bóng loáng,. nàng hơi lo lắng, khi ngồi cạnh người đàn ông sang trọng giàu có,. gấp đôi tuổi mình , trên tay chàng đeo chiếc nhẫn kim cương lớn ,. lời của chàng nhẹ nhàng, hòa nhã,. chàng chẳng làm gì, chỉ sống dựa vào cha mình. chàng nhớ cuộc sống tiệc tùng khi du học bên Pháp,. 2 người nói chuyện suốt đường đi,. tuy muốn xích gần hơn, nhưng lại ngại ngùng,. tay chàng dần chạm tay nàng, rồi 2 bàn tay cảm nhận lẫn nhau,. run rẩy, si mê,. sự tự ti mặc cảm vì nghèo khó bao lâu nay như tan biến,. nhưng định kiến ở thời thuộc địa này ,. 1 cô gái Pháp, 1 chàng trai người Hoa, đến với nhau là điều ko thể,. người bạn thân Helene nói, trong trường có nữ sinh bị phát hiện làm gái kiếm tiền,. cô còn nghe nói, trường sẽ gửi tất cả đi chăm sóc người bệnh,. cả 2 cô gái trẻ đều nghĩ, thà làm gái ngành còn hơn,.
Ngày hôm sau, nàng thấy chiếc limuosine đen quen thuộc,. nàng có thể cảm nhận, người đàn ông trong xe đang chăm chú nhìn nàng ,. cô gái trẻ đang tuổi nổi loạn, liền đến gần chiếc xe,. rồi để lại dấu môi của mình, quyến rũ mê hoặc hơn cả tiếp xúc thân thể,. như 2 người thân quen,. một ngày thứ 5, sau khi kết thúc ngày nghỉ lễ vui vẻ ở trường ,. nàng chạy ra ngoài, ngồi lên chiếc xe limousin đen đang chờ sẵn,. chiếc xe chở 2 người đến chợ Lớn, chàng dẫn nàng đến căn phòng màu xanh,. chàng nói, đây là căn phòng của những chàng trai độc thân,. chàng sợ mình đã yêu nàng, 1 tình yêu sai trái,. chàng nghĩ ko nên tiếp tục tình cảm này ,. “ thà rằng anh đừng yêu em” câu nói già dặn hơn tuổi của nàng,. làm cho chàng trở lên nhỏ bé yếu đuối,. nàng chủ động, khao khát tò mò khám phá cơ thể người đàn ông phong lưu ,.
Dạn dày kinh nghiệm tình ái,. 2 người hòa vào nhau, như thiêu thân lao vào lửa,. ánh sáng lọt qua cánh cửa lá sách mỏng ,. bên ngoài là con phố huyên náo, ồn ào tấp nập người qua lại,. bên trong là không gian của 2 con người xa lạ thân quen,. nàng ko thể rũ bỏ ám ảnh về gia đình,. về người mẹ thất bại, người anh trai bạo lực, người em trai yếu đuối,. nàng có ước mơ trở thành nhà văn,. nàng thích chàng, và sự giàu có của chàng,. bước ra khỏi căn phòng, họ lại trở về là chính họ,. biết sẽ ko đến được với nhau, 2 người nói những lời làm tổn thương nhau,. nàng tự cao về thân thế người da trắng của mình. “ mẹ sẽ giết em , còn anh trai em sẽ giết anh , nếu họ biết em ăn nằm với 1 gã người Hoa”. chàng tự ái đáp trả bằng sự tôn nghiêm tự cao của 1 người đàn ông giàu có, đã chiếm hữu được nàng,. cũng bằng 1 câu nói tổn thương.
“ anh ko thể cưới em, chúng ta đã ngủ với nhau,. em đã ko còn trong trắng, văn hóa người Hoa ko chấp nhận điều này, anh rất tiếc”. nàng trả lời “vậy cũng tốt cho cả 2 ta, dù sao em rất ko thích người Hoa”. cả 2 đều thể hiện cái tôi trên cao,. muốn có được đối phương nhưng lại tàn nhẫn tổn thương nhau,. tối hôm đó , khi nàng trở về kí túc, nước mắt tuôn rơi trên đôi mi dài,. lí trí bị con tim chửi rủa,. những ngay sau, tài xế đón nàng đến căn phòng màu xanh, có chàng đang đợi,. cuối tuần chàng còn đưa nàng về nhà,. vì thế mẹ chất vấn nàng, anh trai mắng nhiếc nàng,. rồi những đồng tiền cuối cùng ,bị anh trai đốt sạch vào ổ thuốc phiện,. một tối nọ, nàng đưa gia đình đến gặp chàng,. họ đến 1 nhà hàng cao cấp dùng bữa tối,. nàng muốn khoe khoang sự giàu có của chàng,. để lấn át sự nghèo khổ, chì triết từ gia đình, dù cho chàng là người Hoa da vàng,.
Suốt bữa ăn, cả gia đình cắm đầu cắm cổ ăn uống, ko ai nói câu nào,. nàng tự nhủ, chàng chẳng là gì, chàng chỉ có tiền mà thôi,. khi chàng rút ví trả tiền, cả gia đình sáng mắt nhìn theo thèm khát, nàng vừa đắc ý vừa mất mặt,. khi khiêu vũ, nàng ko nhảy cùng chàng, nàng ôm em trai nhảy, chàng im lặng, nhẫn nhịn,. khi cả 2 trở về căn phòng màu xanh, chàng tát vào mặt nàng,. rồi thể hiện sự chiếm hữu, thể hiện “ai mới là người cần ai” ,. xong chuyện, mặt nàng ko biến sắc hỏi: “chuện này đáng bao nhiêu tiền”. chàng tức giận vất số tiền lên bàn, đúng như 1 cuộc giao dịch,. nàng đưa số tiền cho mẹ,. bà đề nghị hiệu trưởng cho con gái ngủ bên ngoài, cuối cùng, vì thể diện của nhà trường, hiệu trưởng đồng ý,. nhưng tin tức, nàng ăn ở với 1 gã người Hoa bị mọi người bàn tán, nàng bị xa lánh, khinh thường,. một thời gian sau, ở bến tàu, 2 người ngồi trên xe nói chuyện ,.
Chàng hỏi khi nào nàng về Pháp,. nàng nói : có thể khi kết thúc năm học,. chàng tặng nàng chiếc nhẫn kim cương mà mẹ để lại, chàng đeo lên tay nàng,. chàng lấy dũng khí trở về nhà nói chuyện với cha, chàng muốn cưới nàng,. nhưng cha nói: thà nhìn chàng chết ông cũng ko chấp nhận,. vì trách nhiệm với gia tộc và tính cách yếu đuối, chàng từ bỏ tình yêu của mình,. và chuẩn bị thành hôn, dưới sự sắp đặt môn đăng hộ đối của cha,. “a ko có gì, nếu ko có tài sản của cha” chàng nói,. “dù sao e cũng vê Pháp, và e ko yêu anh” nàng đáp,. 2 người ngồi dưới hoàng hôn, nhìn ra biển, trong lòng tuyệt vọng,. trước hôn lễ 1 tuần,. chàng bảo nàng nói theo mình: em ko yêu anh, em đến vì tiền của anh, nàng nói theo,. chàng nghĩ rằng, sẽ nhẹ lòng hơn khi nghe nàng nói vậy ,. nhưng con tim chàng, càng đau đớn tuyệt vọng,. anh trai thấy chiếc nhẫn quý trên tay nàng, cảm thấy chút tự trọng cuối cùng bị dẫm đạp,.
Liền đánh đập nàng,. người mẹ bất lực cho con trai lên tàu về Pháp,. nàng đến tìm, trước khi chàng về tổ chức hôn lễ, nhìn chàng như một bộ xương trống rỗng, con tim đã chết, ham muốn cũng ko còn,. nàng nói muốn gặp lại chàng 1 lần sau hôn lễ,. ngày chàng cưới vợ, kiệu hoa đỏ rực, lộng lẫy, nàng mặc bộ áo nâu nhìn từ xa,. chàng thần thờ dìu tân nương, rồi chàng thấy nàng , 2 người nhìn nhau,. từ 2 người xa lạ, trở nên thân thuộc, rồi lại trở thành người xa lạ,. một đoạn tình rực lửa, nhưng lụi tàn trong tiếc nuối,. mẹ bán hết đồ đạc trong nhà, bà cảm ơn người bạn gốc hoa của nàng,. giúp anh trai nàng trả hết nợ trong ổ thuốc phiện, còn giúp mua vé tàu về nước,. “có phải con đến với anh chỉ vì tiền ko” nàng hơi ngập ngừng đáp ‘vâng’,. nàng trở lại căn phòng tràn ngập hoài niệm, nhưng mọi thứ lạnh lẽo, u ám, như tình yêu của họ bây giờ,.
Như cái cây đã héo úa, nàng ngồi đợi chàng, đợi mãi , đợi mãi, nhưng người tình của nàng ko đến, nàng ra về, để lại căn phòng từng ấm áp vòng tay ai, nàng cùng mẹ và em trai lên tàu về Pháp,, nàng biết rằng, lần này sẽ thực sự ly biêt, nàng lặng lẽ tìm kiếm bóng hình ai, bóng hình chiếc xe limousine đen quen thuộc, đỗ ở một góc riêng biệt, nàng biết chàng đang nhìn mình, nàng cứ nhìn về phía chàng, nhìn mãi đến khi đất liền mờ dần, trong 1 đêm trăng sáng, trên biển Ấn Độ Dương, tiếng nhạc Sôpanh vang lên thánh thót, đánh thức con tim tổn thương, nàng nhớ về chàng, nhớ về ân huệ và thâm tình của người tình Trung Hoa, tình yêu mà nàng ko thừa nhận, tình yêu tuyệt vọng, cuối cùng nàng cũng thừa nhận bằng nước mắt, nhưng khoảng cách, thì ngày càng xa
https://youtu.be/4QvpMLiGW7gChào cả nhà mình là Bốn Mắt. Đây là bộ phim được đề cử giải Oscar,. được quay ở Việt Nam những năm 1990, dựa theo cuốn tiểu thuyết nổi tiếng,. về chuyện tình có thật, của nữ nhà văn Pháp, Margueritte Duras,. “Tình yêu không phân biệt chủng tộc, không p