Chào mừng các bạn đến với kênh Chúa tể phim! American Gangster không chỉ là một bộ phim, nó là lời bộc bạch của những số phận đầy đau thương. Phát hành vào năm 2007, câu chuyện có thật được dựng lên màn ảnh bởi đạo diễn Ridley Scott, kể về gã tội phạm
Chào mừng các bạn đến với kênh Chúa tể phim! American Gangster không chỉ là một bộ phim, nó là lời bộc bạch của những số phận đầy đau thương. Phát hành vào năm 2007, câu chuyện có thật được dựng lên màn ảnh bởi đạo diễn Ridley Scott, kể về gã tội phạm khét tiếng nước Mỹ một thời hoàng kim, Frank Lucas. Gã giang hồ trừ danh, Kẻ đã vận chuyển lậu hàng tấn heroin từ vùng Việt Nam bị chiếm đóng những năm 60s vào địa bàn Mỹ. Đi cùng với những hiện thực tàn khóc, Giang hồ Mĩ, hay American Gangster cho ta thấy đâu đó trong bóng tối giả dối và nạn hối lộ xuất hiện những điểm sáng vươn mình lên, những con người chính trực của công lý luôn xuất hiện dù ở nơi tối tăm nhất.
Bộ phim thu về 266.5 triệu đô la toàn cầu, cùng hai đề cử giải Oscar hạng mục Đạo diễn xuất sắc nhất và Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất. Vậy điều gì đã khiến một Giang hồ Mĩ man rợn một cách thật khác biệt và chan chứa tình người? Lấy bối cảnh vào năm 1968, người dân nước Mĩ đứng giữa tâm thế vật lộn giữa chiến tranh Việt Nam và tệ nạn xã hội. Chính phủ gấp rút chiến tranh, khủng hoảng kinh tế ập đến và các nghiệp đoàn đang ở đà lụi tàn đã tác động vô cùng lớn đến các nhà buôn phân phối và niềm tự hào tư hũu. Cánh tay phải của ông trùm Ellworth Johnson, biệt danh là Frank Lucas, một người Mĩ da màu gốc Virginia.
15 năm sát cánh cạnh ông trùm,. Frank đã học được rất nhiều từ chính người sếp của mình. và kính trọng ông như một người cha.. Còn ông trùm Bumpy Johnson đã nổi danh khắp vùng Harlem,. người dân nơi đây gọi ông là người bảo vệ của họ,. rằng họ sẵn sàng tin tưởng. và nhờ cậy ông trùm chứ không thèm đến sở cảnh sát hay chính quyền Mĩ.. Đấy là thứ phong tục cũ xưa của vùng quê Sicily. kể từ khi người Ý bước chân lên đất Mĩ,. đem theo những trật tự, luật lệ ngầm trong tổ chức của họ cài cắm vào xã hội này.. Tại một dịp lễ Tạ ơn, sau khi phân phát gà tây cho tất cả người dân ở Harlem,. ông trùm Bumby cùng Frank tản bộ đến cửa tiệm bán đồ điện máy đại hạ giá,. Bumby phẫn nộ cho rằng chính phủ đang rút cạn máu. của những nhà tư bản hoạt động riêng lẻ,. rằng đó là một nước đi giết người man rợn. Ông bảo Frank:. “Bọn chúng có quyền gì mà cắt hết các nhà cung cấp,.
Bỏ qua tất cả trung gian rồi mua thẳng từ nhà sản xuất?” Mầm mống giết chóc đầu tiên không phải đến từ súng đạn hay nấm đấm giang hồ, nó là ở sự mù quáng của chính phủ và lòng tự tôn của người Mĩ. Ông chỉ về phía những chiếc tivi hiện đại sản xuất bởi Sony và Toshiba, nhất quán khẳng định không chỉ riêng chiến tranh Việt Nam đã rút cạn sinh lực người Mĩ, mà còn là những con rắn đang mon men tiến vào vùng thị trường lớn nhất địa cầu. Ông chốt lại cơn bão phẫn nộ bằng lời cáo buộc hết sức dữ dội: “Tất cả lũ Châu Á đó đang làm dân Mỹ thất nghiệp!” Giữa giờ phút bùng nổ, đột nhiên ông trùm lên cơn đau tim.
Frank nhìn thấy cảnh tưởng này hốt hoảng kêu người gọi xe cấp cứu nhưng ông trùm cản anh lại. “Chẳng còn gì nữa đâu Frank.” Bumby chậm rãi nói, “Chẳng thể tìm được một điểm cốt lỗi Để thọc vào đấy một con dao.” Buổi chiều ấy nhuốm màu u buồn thật ảm đạm khi nỗi tuyệt vọng bao trùm lấy từng linh hồn người dân Harlem. Ông trùm Bumby Johnson vĩ đại giờ này cũng đã quy hàng trước bệnh tật, trước cái chết và sự nhục nhã của thất bại. Một biểu tượng nữa của lòng kiêu hãnh Hợp Chủng Quốc đã đổ sụp trước sự chứng kiến của hàng trăm người đang bám víu lên nó. Nhưng Frank Lucas không phải một kẻ huyễn tưởng, anh nhận ra đó là dấu hiệu cho màn bi kịch của nước Mĩ.
Tại đám tang của ông trùm, cánh nhà đài vây quanh cổng rào, trải dài đến bên kia đường phố. Tin tức lan nhanh trên truyền hình, ai cũng tiếc thương cho sự ra đi này. Nhưng tiêu đề giật tít, “Robin Hood thời hiện đại hay tay trùm tội phạm?” đều in hằn trên khắp trang báo lớn nhỏ rảo đi dọc nước Mỹ. Frank Lucas không đi tiếp khách, anh ngồi một góc sofa chậm rãi quan sát từng người cho là “khách” dự lễ tang. Những kẻ khét tiếng trong giới giang hồ và chính khách, Thị trưởng New York, thống đốc bang, thẩm phán và luật sư, các siêu sao thể thao và giải trí. Frank lạnh lùng nhìn chúng, khuôn miệng nói cười cợt nhả và ánh mắt nô đùa.
Những kẻ này vốn là đối thủ của ông trùm, cho nên cái chết của ông là một điều phước lành với chúng. Anh nhận ra chúng chỉ tỏ ra tiếc thương chứ thật tâm không hề một chút động lòng, nửa người trong số đó còn nợ ông chủ của anh một số lượng tiền rất lớn, Frank bảo chắc nịch với một trong những người của mình. “Chúng nghĩ tôi sẽ quên đòi, nhưng tôi sẽ lấy lại hết.” Trong lúc đó, Richie Roberts – một thám tử cục cảnh sát Newark và luật sư biện chứng, nổi tiếng với sự chính trực trong nghề và là cái gai trong mắt nhiều cảnh sát, giới tội phạm, cùng các chính khách tham ô. Vào một lần đi làm nhiệm vụ, Roberts phát hiện đầu mối buôn lậu đáng ngờ từ một tay trùm xã hội đen.
Sau vài giờ rình rập, nhân lúc tên môi giới đi vắng, anh cùng đồng đội của mình lục soát chiếc xe đáng ngờ và phát hiện trong đấy có một triệu đô la tiền bẩn. Tưởng rằng việc này sẽ đem về một vinh quang lớn co anh, nào ngờ khi Roberts mang tiền đến mặt ai cũng khó chịu trông thấy. Thì ra đây là số tiền buôn lậu của một ông trùm xã hội đen đã mua chuộc các cảnh sát Newark thế nên không ai dám đụng vào. Việc Roberts tịch thu số tiền kia không chỉ gây ảnh hưởng đến chuyện làm ăn của giới ngầm mà còn làm giảm sự uy tín của cảnh sát trong mắt các ông trùm. Vụ việc trên làm Roberts bị tẩy chay bởi các đồng nghiệp và không ai muốn làm việc cùng anh.
Bế tắc bởi áp lực từ công việc, sự kì thị đến từ chính đồng nghiệp của mình và cuộc hôn nhân đang trên đà đổ vỡ, Roberts đâm ra chán nản, nhưng nhất quyết không đi theo con đường tham ô như bao bạn bè của mình. Frank Lucas sau đám tang của ông trùm thì dần dà lấn thân vào giới buôn thuốc. Anh không nối nghiệp ông trùm trước kia vì nghề mua bán trung gian lúc này đang thất thế. Chiến tranh diễn ra triền miên và thứ duy nhất có thể khiến người ta phát giàu chính là thuốc phiện. Sau vài cuộc thực nghiệm, Frank chứng kiến nỗi cám dỗ mê hoặc con người mang tên heroin, và người ta có thể đánh đổi thứ gì để có được nó trong tay.
Tất cả mọi thứ, người ta có thể hi sinh mọi thứ để được vài phút thăng hoa trong cơn đói khát khoái lạc. Một người bạn của anh bảo rằng thuốc phiện nguyên chất ở Mỹ rất hiếm, 100% nguyên chất chỉ có ở Thái Lan và Việt Nam. Chưa kể việc vận chuyển đến đây là vô cùng gian nan, có thể bị cảnh sát tóm bất cứ lúc nào. Nhưng nếu được nếm thử một vài gram bột trắng thì sung sướng chẳng gì bằng. Thời điểm này vấn nạn ma tuý ở Việt Nam không chỉ là cần sa, có đến một phần ba binh lính Mỹ đang sử dụng thuốc phiện và heroin. Nhiều nhà chức trách đã tịch thu một lượng lớn cần sa, heroin và ma tuý tổng hợp.
Binh lính có thể mua ma tuý ở rất nhiều tụ điểm giải trí tại Bangkok, Sài Gòn. và các vùng khác khắp Việt Nam, Thái Lan.. Sự hấp dẫn khó cưỡng, nguồn hảng rẻ và dễ kiếm. đã dẫn tới nạn nghiện heroin của binh lĩnh Mỹ.. Với Frank Lucas, đây chính là một cơ hội ngàn vàng nhất định phải nắm lấy.. Trở về nhà, anh mua chuộc một nhà chức trách. để làm cho anh một danh tính và hộ chiếu giả,. Frank bắt một chuyến bay đến Thái Lan cùng sự giúp đỡ của một người bà con. để mua đầu mối sản xuất thuốc phiện nguyên chất ngay tại đó.. Nhưng khi đến nơi, Frank thất vọng vì không ai có khả năng. cung cấp một lượng lớn ma tuý cho anh,. người em họ Nate đang đóng quân tại Thái Lan bảo anh rằng. “Anh phải gom từ nhiều nguồn, và như vậy sẽ không thể tinh khiết 100%.”. Đó cũng chính là cách làm của một số nhà chức trách,. rồi họ bán lại cho tội phạm với mức giá gấp đôi,.
Nhưng Frank nhất quyết phải lấy hàng tinh khiết, anh không để mình cũng bị đánh đồng với bao kẻ buôn ma tuý tầm thường khác. Nate bảo anh đến gặp băng Triều Châu đóng quân trong rừng, ở đó họ có trồng cả một vùng cần sa có lẽ sẽ đáp đủ nhu cầu của anh, Nate cũng cảnh báo rằng họ ở trong rừng sâu, đường đi vô cùng khó khăn chưa kể sẽ có quân Việt Cộng mai phục nhưng Frank nhún vai như chẳng quan tâm, anh đã lặn lội đến tận nơi này thì cũng phải đi đến nơi đến chốn thì phải làm đến tận cùng. Khi vào rừng, anh gặp chủ băng Triều Châu là một người Trung Quốc, được biết đây là khu thuộc Quốc Dân Đảng, tàn quân của Tưởng Giới Thạch.
Người này sau khi xem xét giấy tờ kĩ lưỡng bèn hỏi Frank anh định đưa về Mĩ bằng cách nào, vì đây là số hàng tinh khiết, lại còn số lượng lớn nên rất khó để mang vào địa bàn Hoa Kì. Nhưng Frank là một kẻ chẳng ngán sợ ai, anh mạnh dạn đáp lại “Ông khỏi cần lo chuyện đó.” Ngay cả khi ông chủ nom quan ngại về dự tính của anh, thấy ông ta có vẻ lung lay Frank lập tức trấn an, bảo ông ta mình sẽ lo liệu phần còn lại, nếu phi vụ đầu tiên thành công, anh sẽ mua thêm nữa mà không phải lặn lội đến tận đây. Ông chủ nghe đến đó thì vui vẻ hẳn, thốt lên một câu “Thằng này điên rồi.” sau đó chìa tay ra bắt với Frank, cả hai thành lập mối quan hệ giao thương bền vững từ hôm đó.
Hàng nhập về qua quân đội Mĩ chẳng lâu sau đó, Frank nhờ người kiểm nghiệm và quả là nguyên chất 100%. Frank cảm thấy vô cùng hài lòng, huy động những người đã quen biết với anh mở một công ty buôn bán loại thuốc phiện đặc biệt cao cấp ở mức giá rẻ với tên gọi “Blue Magic.” Cơn sốt Blue Magic lan rộng khắp nẻo đường Harlem, lan đến New York và trải khắp khu vực ba bang. Từ đàn bà đến đàn ông, tất cả mọi độ tuổi ngoài trẻ dưới vị thành niên đều đổ xô đến các ổ nghiện để mua chúng. Nhờ các mối quan hệ của mình và danh tiếng của ông trùm cũ, các sản phẩm của Frank được bán tận tay đến khách hàng qua cửa hàng tiện lợi, cửa hàng tạp hoá, bãi rửa xe, quán bar và các địa điểm giải trí khác.
Đường phố đầy rẫy những con nghiện với đôi mắt đờ đẫn đi đi lại lại, bàn tay chúng rạo rực chộp lấy những túi ni lông nhỏ có chứa thứ bột trắng như thể đó chính là bát cơm vàng. Dúi vào tay nhau vài tơ đô la và đôi mắt sáng rực lên, người ngợm chồng chất lên nhau thật hôi hám. Frank Lucas dõi nhìn chúng qua cửa kính xe, radio đài phát về làn sóng chống đối chiến tranh tại Việt Nam và điều đó có thể là một mối nguy hiểm cho Frank và anh quyết định bỏ lơ nó. Tại giây phút hoàng kim này, anh không còn bận lòng đến những tương lai xa xôi nữa. Bởi Frank Lucas đâu phải là một kẻ hão huyền. Anh là một người thực tế, ngay khi có được trong tay khoản tiền nhất định, anh mua ngay một căn hộ cao cấp nằm giữa lòng thành phố bằng tiền mặt và không bao gồm bất kì điều khoản ngân hàng nào.
Ở mặt còn lại của đồng xu, Thanh tra Richie Roberts đang phải đối mặt với người đồng sự duy nhất chịu làm với anh, kẻ mà lúc này đang vướng phải rắc rối khi đã giết đối tượng điều tra tại hiện trường và Roberts nghi ngờ gã đã sử dụng ma tuý. Người đồng nghiệp nhận ra điều đó bèn lập tức năn nỉ Roberts, cầu xin anh nể tình đồng nghiệp với nhau đừng viết chuyện này vào báo cáo. Roberts dù rất quý anh bạn này, nhưng la bàn đạo đức của anh lại không cho phép mình gian dối trước sự thật. Giữa lúc giằng co căng thẳng, người đồng nghiệp nhảy toang khỏi xe vì lo sợ mình sẽ bị bắt, Roberts dõi theo định bắt gã ta lại nhưng không kịp, gã cảnh sát lún bùn đã trốn thoát.
Vài ngày sau, anh nhận được điện tính từ sở cảnh sát báo rằng người đồng sự trốn thoát hôm nọ đã được tìm thấy, nhưng tình trạng đã chết và trông thê thảm vô cùng. Roberts xót xa nhìn gã, rồi anh để ý đến bịch ma tuý có đóng dấu nhãn Blue Magic, sự hiếu kì dấy lên trong anh, Roberts quyết định sẽ tìm ra cho bằng được đầu mối sản xuất thứ độc dược quyến rũ này. Thứ đã hại chết người bạn thân của anh, cũng là người đồng sự duy nhất mà Roberts có thể tin cậy. “Ma tuý đã trở thành kẻ thù quốc gia Hoa Kỳ” đó là những gì người ta đang giật tít trên báo chí, những con số về số thuốc bị tịch thu và số người mắc phải cơn nghiện tăng lên theo cấp số nhân.
Một cảnh sát như Richie Roberts, tức là những người đại diện để thực thi công lý và bảo vệ mọi người khỏi những điều xấu xa ghê tởm của xã hội, toàn là những kẻ đã thất bại. Giữa sự tuyệt vọng và chẳng tìm được đồng sự để điều tra, may mắn thay anh gặp Đội trưởng Lou Toback, một người có quyền thế cấp cao mở lời mời anh tham gia vào bộ phận điều tra đặc biệt quan đến thuốc phiện. Ông ta cho anh toàn quyền tuyển người vào làm cùng với mình và mọi thông tin đều trực tiếp báo cáo đến ông, không cần phải lo về lũ cảnh sát bẩn. Roberts mừng rỡ nhận lời, anh chọn được cho mình vài người bạn thân tín có thể tin tưởng cùng vào đội điều tra để vén màn sự thật của những chiêu trò đầu độc con người một cách đầy man rợn này.
Frank Lucas vươn mình trên đỉnh cao của sự nghiệp, giờ đây đã là một gã đồ tể vùng Harlem, sở hữu riêng cho mình một đế chế buôn bán ma tuý, cần sa, heroin các loại nổi tiếng bậc nhất vùng ba bang. Thương hiệu “Blue Magic” có mặt mọi nơi, từ cửa hàng đến bãi đổ xe và cả các những nơi có dịch vụ cao cấp. Frank bán sản phẩm của mình cho các tay môi giới, chúng sẽ bán về các khách hàng và mở rộng thị trường nhờ miệng lưỡi của những kẻ muốn làm giàu nhanh chóng, chẳng gì truyền nhau nhanh bằng các con phố chật chội. Nơi mà xác thịt người ta chồng chất lên nhau, cọ sát vào nhau và hầu như khi làm bất cứ việc gì cũng có sự chứng kiến của người khác, các khu ổ chuột, nói một cách trắng trợn ra thì là vậy.
Với nước đi này, Frank nhanh chóng có được sự giàu có và vị thế như anh hằng mong muốn, sánh ngang với ông chủ của anh trước đây và anh không có dự định chỉ dừng chân tại đó. Mặc dù là một trong những người đàn ông quyền lực nhất Harlem, Frank giữ kín danh tiếng của mình để tránh sự dòm ngó từ phía cảnh sát. Vài năm sau, Frank mua cho mẹ mình một căn biệt thự trên đồi và đưa cả năm anh em ruột trở thành những quân sư đáng tin tưởng để giúp đỡ anh phát triển đế chế tội phạm. Frank giao phó cho Dexter, mở một tiệm giặt khô ở Brooklyn. Melvin ở Queens, kinh doanh đồ gỗ và cửa chống cháy. Terrance ở Newark, sở hữu một cửa hàng cơ khí.
Turner ở Bronx, có một tiệm bán lốp xe và em út Huey Lucas ở quận Bergen, nắm quyền một tiệm sửa xe. Những điểm kinh doanh này chính là các điểm phân phối và thu tiền cho ma tuý của Frank và tiền hàng của anh. Và như thế, Frank Lucas đã tự tạo cho mình một tổ chức mafia nền nếp, quy củ như kiểu giang hồ Sicily từng làm nước Mĩ rúng động một thời. Sóng gió thương trường mài dũa một Frank Lucas lạnh lùng, quyết đoán và tàn bạo, nhưng anh cũng có những phút giây mềm lòng với tình yêu của đời mình. Sau khi có được danh tiếng, những buổi tiệc xa xỉ quy tụ đầy đủ các ngôi sao làng giải trí và thể thao, anh phải lòng hoa hậu xứ Puerto Rican, một người phụ nữ duyên dáng xinh đẹp tên là Eva cũng góp mặt tại đó.
Frank yêu cô đắm say rồi đám cưới diễn ra chẳng lâu sau. Nhưng vào ngày trọng đại anh lại gặp rắc rối với phía cảnh sát điều tra đặc biệt, thanh tra Nick Trupo của NYPD, một tay cớm bẩn hống hách đã đe doạ anh nếu không trả tiền chúng gấp đôi thì anh sẽ tự chuốc cho mình thêm rắc rối. Nick là một gã kiêu ngạo, gã cho rằng bản thân mình rất xuất sắc và đặc biệt vì thế gã yêu cầu Frank phải mớm cho gã một số tiền đặc biệt không kém. Chuyện này không khiến Frank đau đầu, anh cảm thấy khinh miệt lũ cớm bẩn như gã Nick Trupo. Chuyện đã chưa vào đâu lại nảy sinh vấn đề khác, một tối nọ Frank cùng vợ mình đi ra ngoài thì cả hai bị băng Corsican phục kích, chúng thực hiện vụ ám sát nhưng thất bại.
Nguyên do theo lệnh ông trùm Corsican rằng đế chế buôn thuốc của Frank đang độc chiếm thị trường và không chừa chỗ cho sản phẩm của ông ta. Frank ngay sau đó lên đường đến nhà ông trùm Corsican để đàm phán, hứa hẹn nếu ông chịu hợp tác làm việc cùng anh thì cả hai sẽ không cần lo về việc thị trường thất thu. Mùa đông đến, dịp lễ Phục sinh nọ như lời hứa trước kia với tay thanh tra tham ô ở New York, Frank gửi thẳng đến cửa nhà gã một con gà tây cùng vài gram thuốc nổ đặt trong xe khiến chiếc Roll Royces yêu thích của gã cớm trong mấy chốc liền bốc hơi. Chứng kiến vụ việc này đã chọc trúng máu điên trong người gã.
Nick Trupo hối hả tìm đến Frank trong lúc anh đang vận chuyển một lượng hàng lấy từ phi cơ quân sự hoa kì cùng người em họ Jimmy Zee. Kẻ mà Frank cho rằng còn quá dại khờ để lấn sâu hơn vào nghề như anh. Gã cớm tịch thu số thuốc trong cốp rồi cảnh cáo anh đừng bao giờ làm trò ngu xuẩn như vậy. Trong vài phút giận quá mất khôn, Frank đợi sau khi bọn cớm đi rồi thì lao vào đánh em trai mình một trận nhừ tử khiến cậu chàng mặt mày máu bê bết, đem lòng oán giận Frank. Nhưng chuyện gì qua cũng đã qua, một tuần sau Frank cùng vợ mình đến dự một giải đấu quyền anh nổi tiếng, ngồi ở hàng ghế đặc biệt và được tận tay gặp mặt tuyển thủ quyền anh nổi tiếng nhất nước Mĩ.
Nhóm điều tra của thanh tra Richie Roberts nhân một dịp tụ họp rất nhiều các tay lớn mặt giới ngầm nên lóng ngóng chen vào hàng báo chí để điều tra đầu mối của Blue Magic. Roberts đặc biệt để ý đến người đàn ông mặc áo choàng lông ngồi ở hàng ghế cao cấp nhất hơn cả ông trùm Corsican, thậm chí còn được bắt tay với tuyển thủ quyền anh số một nước Mĩ thì hẳn chẳng phải tay giang hồ hàng tôm hàng tép nào. Anh chụp một tấm ảnh từ sau lưng Frank và đính nó lên bảng điều tra. Huy động mọi tài nguyên mình có để lần ra tung tích của người đàn ông sau bức ảnh. Lần đầu tiên suốt mấy năm qua, Roberts tìm được đầu mối đáng ngờ có thể giúp anh giải quyết những khúc mắt về Blue Magic, hay bất kì thứ gì đang sôi sục dưới thành phố Harlem đầy dơ bẩn và hôi hám này.
Thật may mắn khi anh có một đội vô cùng chuyên nghiệp và lành nghề, họ nhanh chóng tìm ra danh tích của người đàn ông trên bức ảnh. Không ai khác đó chính là Frank Lucas, gã đàn ông quyền lực nhất khu vực ba bang nhưng cũng vô cùng kín tiếng đến kì lạ. Roberts cảm thấy thích thú với đối tượng này, trong lúc kiểm tra hồ sơ của Frank anh nhận ra Frank chẳng như bất kì một tay giang hồ hay kẻ buôn thuốc nào anh từng gặp. “Cuộc sống của Frank có vẻ không phô trương, trật tự và hợp pháp. Hắn dậy sớm, lúc 5:00 sáng. Ăn sáng một mình ở một tiệm nhỏ trên phố Harlem.. Buổi tối hắn ở nhà, và nếu có ra ngoài thì sẽ đến một trong hai hộp đêm hoặc một số tiệm ăn cùng vợ mới cưới.
Hắn đi cùng các cầu thủ, bạn bè, nhạc công, người mẫu và diễn viên ” Những mối giây tơ lần lượt kết nối với nhau trong đầu Roberts, “Không bao giờ đi cùng tội phạm. Chủ nhật hắn đi mẹ đi lễ nhà thờ, và thay hoa trên mộ của Bumby.” Khi đó Roberts nhận ra Frank Lucas chưa bao giờ là một tay giang hồ huyễn tưởng tầm thường, anh nhận ra hắn chính là hậu duệ sau này của Bumby Johnson, và còn hơn thế nữa. Vào đỉnh điểm của cuộc điều tra, một nhân viên cảnh sát cấp cao khác đến gặp Roberts và cho anh một lời đề nghị hết sức hấp dẫn, rằng anh sẽ có thể sống cùng vợ mình trên một khu nhà ở Alaska. Có lại cuộc hôn nhân đã đổ vỡ và cả đứa con.
Roberts ngay lập tức nhận ra đây là trò mua chuộc điển hình, anh nhất quyết không rút lui mặc cho người đồng nghiệp ra sức khuyên nhủ anh: “Đừng bao giờ đụng đến Frank Lucas. Nếu không anh sẽ hứng chịu một hậu quả khủng khiếp và tôi là bạn anh, tôi không muốn điều đó. ” Roberts có thể làm điều đó, chấp nhận món hời kia và bỏ qua mọi thứ, mọi ý nghĩa trong cuộc sống mà anh đã làm, đã sống vì nó cả nửa quãng đời. Nhưng nếu làm như vậy thì mọi ý nghĩa cùng mục đích sống của anh sẽ biến mất, thế nên Roberts từ chối lời mời hấp dẫn kia, anh biết mình chẳng như bao tay cớm hạng xoàng đầy dơ bẩn khác.
Vận may luôn đến với những người tâm tính thiện lành, tối hôm nọ Roberts bắt được đứa em họ của Frank vì cậu ta bắn chết bạn gái mình, để tránh khỏi án tù, Jimmy Zee chấp nhận làm nguồn cung cấp thông tin cho Roberts. Vào một đợt chuyển hàng cuối cùng từ Việt Nam do quân đội Việt Nam đã giải phóng Sài Gòn, tất cả người Mĩ tại đó đều được lệnh quay trở về nước. Nhờ có Jimmy làm chỉ điểm mà Roberts biết được có một trăm kí heroin chở trong máy bay quân sự. Anh cùng đồng đội của mình lần ra chiếc máy bay chở hàng cuối cùng của Lucas và phát hiện số thuốc phiện kia giấu bên trong các quan tài của binh lính đã thiệt mạng.
Tiếp đó theo đầu mối một vụ buôn thuốc vào Newark, Roberts đã tìm được chứng cứ để làm bằng chứng chống lại Frank tại toà, cũng như để tịch thu toàn bộ địa bàn ma tuý của năm người anh em khác mà Frank đã giao phó. Kỉ nguyên hoàng kim cũng đến hồi tàn, đế chế khổng lồ của Frank Lucas đổ sụp xuống đầy bi kịch như bản trường ca thời La Mã. Trong vụ kiện cáo chống lại Frank, Roberts đã đưa ra một lời đề nghị, nếu Frank giúp anh chỉ điểm toàn bộ các cảnh sát tham nhũng để có cơ hội hoàn lương và Frank gật đầu đồng ý, bản thân anh cũng chẳng ưa gì đám cớm bẩn. Anh sinh ra ở một xã hội mà cảnh sát đứng nhìn người ta bị giết, bị đánh đập quá lâu để có thể tin tưởng vào chúng.
Bumby dạy anh cách tự tạo nên sự tin tưởng cho bản thân mình, dạy anh đừng bao giờ trông cậy vào cớm vì chúng sẽ chẳng thèm làm gì nếu ta không chìa tiền. Rằng chẳng có gì gọi là công lý nếu ta không tự mình giành lấy. Thực tế thì Frank Lucas đã làm được, anh đã giành lấy công lý cho chính mình, nhưng Richie Roberts ở đó và chứng minh cho anh thấy vẫn còn chút gì sót lại trong đám bùn đen nhơ nhuốc này. Nhờ có sự giúp đỡ nhiệt tình của Frank mà ba phần tư số cảnh sát New York cùng rất nhiều sĩ quan NYPD, các chính khách và thẩm phán đều bị bắt vì tội tham nhũng, một điều đáng tiếc là thanh tra Trupo đã tự sát trước khi cảnh sát xông vào nhà gã.
Điểm cuối cùng của chặng đường, Frank bị kết án 70 năm trong tù và Roberts trở thành luật sự biện hộ, khách hàng đầu tiên của anh không ai khác ngoài Frank Lucas, người mà được giảm tội xuống còn 15 năm và được thả ra vào năm 1991. Khác với đa số dòng phim gangster kinh điển như loạt phim Bố Già, nơi mà ta nhìn thấy những con người đáng ra phải bảo vệ chúng ta: chính phủ, cảnh sát điều tra người thực thi công lý bấy lâu nay hoá ra đều chỉ là những lá bài tham lam dưới bàn bạc đỏ đen của những tay to mặt lớn thế giới ngầm. Ở American Gangster không chỉ nhấn mạnh thêm hiện thực đáng buồn đó mà còn trao cho chúng ta một hi vọng, rằng dù ở bất kì nơi tăm tối nào cũng có những tia sáng công lý vươn lên chống lại cái ác.
https://www.youtube.com/watch?v=qchNOR8LtiE
https://youtu.be/qchNOR8LtiEChào mừng các bạn đến với kênh Chúa tể phim! American Gangster không chỉ là một bộ phim, nó là lời bộc bạch của những số phận đầy đau thương. Phát hành vào năm 2007, câu chuyện có thật được dựng lên màn ảnh bởi đạo diễn Ridley Scott, kể về gã tội phạm